ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Bạch Nguyệt Vân Thiên

"Ngươi.. ngươi muốn làm gì? Có gì từ từ nói chuyện a, đừng manh động như vậy"

"Hì hì, ngươi nên thấy may mắn vì bản thân sẽ trở thành chính cung trong ba ngàn nam phi của ta đó"

Sặc, Bạch vân sặc mạnh một cái, tại sao ta lại quên mất nữ tử này chính là một kẻ có tư tưởng kỳ dị chứ?

Nam Cung uyển nhi lý tưởng chính là muốn thu phục một hậu cung ba nghìn mỹ nam tuyệt sắc.

Nàng chính là một kẻ ăn thịt không nhả xương mà. Nếu là người khác hắn còn có ý nghĩ đối phương không dám làm thật, nhưng là đối với một cái nữ nhân có tư tưởng kỳ lạ như thế này Bạch vân thật sự tin nàng dám động thủ a.

Chỉ trong chốc lát, Nam Cung uyển nhi đã cởi xong y phục phía trên của hắn, một cơ thể săn chắc mạnh mẽ hoàn toàn lộ ra ngoài.

"Ể, không ngờ bề ngoài nhìn ngươi thư sinh vậy mà cơ thể cũng được phết đấy~" Nam Cung minh nguyệt tiêm tiêm ngọc thủ sờ lên từng phần da thịt săn chắc của hắn.

Bạch vân ánh mắt băng lãnh nhìn nàng không nói, hắn cảm thấy nếu là bản thân càng ngăn cản đối phương càng là hứng thú làm tới.

"Ai da, ngươi đừng nhìn ta với ánh mắt như vậy chứ, ta sẽ sợ đó~"

Miệng tuy nói vậy nhưng cánh tay nàng lại không an phận tý nào, ngón tay ngọc trườn theo bụng hắn xuống dưới phần lưng bụng, chỉ cần nàng nguyện ý dùng sức liền sẽ có thể cởi sạch y phục của hắn.

Ngay lúc nàng sắp động thủ, Bạch vân trầm lãnh âm thanh ngăn cản lại.

"Đợi đã!"

"Ngươi muốn biết cái gì? Ta có thể nói cho ngươi"

Nam Cung uyển nhi hé môi cười, tay ngọc nhẹ nhàng xoa xoa bụng hắn.

"Ngươi nói xem ngươi và Nguyệt tỷ tỷ có quan hệ gì?"

"Nữ nhân đó độc ác, xấu xa dám giăng bẫy đánh lén cướp đi Tiên cốt của ta. Đương nhiên ta hận nàng ta thấu xương. Đợi ngày sau tu vi khôi phục ta chắc chắn sẽ bắt giam nàng lại hành hạ đủ thứ, để trả lại mối thù này"

Bạch vân diễn xuất nhập thần, gương mặt đầy sát khí, giọng nói băng lãnh khiến người ta nghĩ rằng hắn và nàng thực sự có thù oán sâu đậm.

"Phải không?" Nam Cung uyển nhi cười như không cười nhìn hắn."Vậy ngươi nói xem việc ta đang làm có tính là sỉ nhục ngươi không, có phải sau này ngươi cũng sẽ bắt ta lại để trả thù không"

Bạch vân nghe vậy trong lòng thở ra một hơi, ban đầu hắn còn hoài nghi đối phương có hay không biết Dạ Nguyệt đã từng đến đây hay không, nhưng bây giờ theo hắn phân tích có lẽ liền là không đi.

Bởi nếu biết Dạ Nguyệt từng tới đây thì Nam Cung uyển nhi cũng sẽ không có hỏi như vậy. Thay vào đó nàng trực tiếp ra tay liền nhanh gọn hơn, bất quá cũng có thể đây là nàng cố ý hỏi để đánh lạc hướng hắn.

"Uyển Nhi cô nương nói đùa rồi, ngươi xinh đẹp dễ thương như vậy làm sao ta nỡ ra tay chứ?"Bạch vân gương mặt mỹ mạo vốn đang tràn đầy sát khí bỗng biến thành dịu dàng ôn nhu cười nói.

"Vậy sao~, nếu ta tốt như vậy thì tại sao ngươi lại không thích ta chứ" Nam Cung uyển nhi thân thể tựa như rắn không xương nằm dài trên người hắn.

Bạch vân có thể cảm nhận được hai ngọn núi cao ngút vĩ ngạn mềm mại đang đè lên ngực hắn. Tuy còn bị ngăn cách bởi một lớp quần áo của Nam Cung uyển nhi nhưng hắn vẫn cảm nhận được xúc cảm rất rõ ràng.

Mềm mềm nhuyễn nhuyễn!

Cố gắng hít sâu một hơi để bình tĩnh tâm thần. Nào ngờ hắn quên mất Nam Cung uyển nhi đang cách rất gần hắn, một hơi hít vào liền có một cỗ thanh hương thấm đẫm ruột gan xộc vào mũi hắn.

Tâm trạng vốn đang căng thẳng của Bạch vân lập tức tăng lên gấp hai lần.

Hắn dù sao cũng là nam nhân đã độc thân hơn n

0

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.