Chương 9
Quyển 2: Trần Anh Nhi vs Diệp Nhi : Chương 2
Thân thể của nàng là của chính nàng , không có ai đáng giá cho nàng lưu lại thân thể của mình mà để dành đi phụng dưỡng.
Nhưng hôm nay xem ra, chuyện phòng the này, cũng không có như trong tưởng tượng vui vẻ , khoái lạc , sung sướng sao? Chẳng lẽ nữ tử cùng nam nhi không nhau ư?
Ngay tại Trần Anh Nhi trong đầu thất thần, suy nghĩ vu vơ, Diệp Nhi đã nhìn ra thân thể Trần Anh Nhi phản ứng khá chậm, chưa từng trải qua sự đời, liền càng ôn nhu cẩn thận dẫn dắt. Diệp Nhi hôn lên trán Trần Anh Nhi, ngón tay ở trên tay Trần Anh Nhi đừa nghịch. Nàng thích thân thể Trần Anh Nhi, phát dục rất khá, bộ dạng thập phần cân xứng. Tuy rằng chỉ có mười sáu tuổi, thứ mà một nữ nhân nên có thì nàng cũng không một phần thua kém, thậm chí còn vượt tiêu chuẩn.
Tay của Diệp Nhi bắt đầu xâm nhập bụi cỏ rậm rạp ở vùng tam giác kì bí của Trần Anh Nhi, cảm giác để tay giấu ở trong bụi cỏ kia cảm thấy thật mềm mại, tay nàng tại từng ngọn cỏ , lướt qua lướt lại , đùa nghịch một cách rất ôn nhu. Những ngọn cỏ non , mềm mại , non mịn , có cảm giác chỉ cần ngắt nhẹ là sẽ thoát ra khỏi vùng da mềm kia.
Trần Anh Nhi theo bản năng kẹp chặt chân, Diệp Nhi che mắt của nàng lại lâu lắm rồi, làm nàng có cảm giác buồn buồn , nhột nhột mà không biết gì.
Diệp Nhi nói:
"Chân tách ra."
Nàng biết Trần Anh Nhi hội nghe theo. Bởi vì đây là một cái cuồng ngạo mà lại cái gì cũng không biết tiểu quận chúa a!
Trần Anh Nhi rãnh rỗi, tò mò đoán sự việc đang xảy ra, đồng thời nghe theo lời của Diệp Nhi mà ngoan ngoãn tách chân ra.
"Mở thêm một chút." Diệp Nhi còn nói.
Trần Anh Nhi lại tách ra một chút.
"Còn chưa đủ!"
Trần Anh Nhi giận, trừng hướng Diệp Nhi, hỏi:"Phải mở ra nhiều cỡ nào cơ chứ?”
Diệp Nhi thở dài, nâng lên chân Trần Anh Nhi rồi banh rộng ra, lộ ra bên trong một địa phương đầy kiều diễm và xinh đẹp, cô ôn nhu cười nói:"Liền mở như vậy là được."
Sau đó lại quệt quệt nhẹ mũi của Trần Anh Nhi rồi thì thầm nói:"Một chút nữa nhớ nhịn xuống nha!"
"Nhịn xuống cái gì?" Trần Anh Nhi hỏi.
"Ngoài phòng của ngươi có người phải không?"
"Đương nhiên."
Diệp Nhi cười mà không nói, tay trái của nàng tách ra hai mép cánh hoa của Trần Anh Nhi, tay phải thì tại hai cái bánh bao của nàng mà tùy ý chà đạp . Địa phương non mịn kia của Trần Anh Nhi bị cô xài ôn nhu mà chà xát, lực đạo của nàng rất nhẹ, sẽ không để cho Trần Anh Nhi cảm thấy bất cứ chỗ nào không thoải mái, ngược lại theo địa phương non mịn kia của Trần Anh Nhi bị lay động thì cơ thể của quận chúa cũng bắt đầu có những phản ứng run nhẹ lên khác thường. Cô nghe được hô hấp Trần Anh Nhi bắt đầu trở nên hỗn loạn, nàng hỏi:
"Tiểu quận chúa, hiện tại cảm giác như thế nào?"
Tiểu quận chúa giờ phút này hai gò má phiếm hồng , hai mày nhíu lại, nghe được của nàng câu hỏi, suy nghĩ kĩ càng rồi nói:
"Cảm giác có điểm quái lạ. Ngươi cứ tiếp tục."
Diệp Nhi nhìn đến Trần Anh Nhi kia như hạ lệnh
"Ngươi tiếp tục làm, ta tiếp tục cân nhắc biểu tình"
Thiếu chút nữa phun cười ra tiếng, đứa nhỏ này rất là đáng yêu mà . Nàng đi tới cái động khẩu của Trần Anh Nhi nhẹ nhàng đụng chạm, ngón cái đặt tại trên cánh hoa rất nhanh xoa nắn.
Trên mặt của Trần Anh Nhi màu đỏ hiện lên càng ngày rõ ràng, theo thân thể bị Diệp Nhi đụng chạm phía dưới,liền liều cắn răng nín thở.
Diệp Nhi cười đến thiếu chút nữa lăn ngã ra trên giường,nàng cười rồi đem bộ mông của Trần Anh Nhi nâng lên, khiến cho tư thế của Trần Anh Nhi cứ như vậy nằm úp sấp xuống dưới về phíatrước, tay nàng chỉ theo Trần Anh Nhi thân thể trượt đi vào. Nàng một bên nhanh chóng đem tay đút vào hố sấu rồi rút ra, một bên hỏi:"Tiểu quận chúa, như vậy có thể đuợc chứ?"
Trần Anh Nhi theo cổ họng , gian nan phát ra âm thanh "Ân." Để trả lời nàng. Tay kia của Diệp Nhi thì kéo lên đến trước ngực Trần Anh Nhi, đem hai quả đào to kia mà hồ lộng một hồi .
Thân thể Trần Anh Nhi theo động tác của Diệp Nhi cảm giác như như những cơn sóng biển vỗ nhè nhẹ , nhè nhẹ, rì rào, rì rào mà đập vào mạn thuyền đang lênh đênh trên mặt biển, như những tiếng nước chảy hỗn độn đánh vào mạn thuyền truyền vào đại não nàng, nàng gắt gao nắm chặt vào ga giường, môi mím chặt lại, trước mắt từng trận mê muội.
Trần Anh Nhi cảm thấy cơ thể của mình như bắt đầu không chịu được sự điểu khiển của chính mình , thân thể giống như đang lâm vào một cảnh hỗn loạn , giống như phía dưới nước tiểu đang muốn phun ra. Nàng kêu lên:"Đừng mà...... Dừng tay!" Nếu mà cứ tiếp tục như thế có thể nàng sẽ đái dầm mất! Nàng đường đường là một cái quận chúa, từ lúc ba tuổi giường chưa bao giờ dính nước tiểu, nếu hôm nay nước tiểu phin ra ở trên giường, nàng như vậy về sau như thế nào mà sống?
Diệp Nhi không những không dừng lại mà ngược lại tăng lên động tác.
"Diệp Nhi!" Trần Anh Nhi ngẩng đầu lên, quỳ ở dưới thân của Diệp Nhi, nàng lớn tiếng kêu:
"Dừng – tay !!!... Dừng….”.
Từ “Dừng” nàng kêu lên sức lực mười phần , thế nhưng chưa kịp kêu lên từ tay thì nàng cảm thấy khi lực đang giảm đi đáng kể .Hai ngón tay của Diệp Nhi cấp tốc va chạm vào phần nhạy cảm làm cho nàng đầu óc choáng váng mắt hoa hết cả lên cứ như sắp hồn phi phách tán, nàng sợ Diệp Nhi lại tại đây loại thời điểm đột nhiên rút tay ra, vì thế kêu lên:"Đừng...... Đừng dừng lại!" Quỳ xuống thì cảm thấy phần trước thắt lưng khó chịu, lại nằm úp sấp xuống.
Hai chân Trần Anh Nhi không ngừng kẹp chặt, thân thể dùng sức hướng về phía trước,ngón tay đang ở trong cơ thể của Trần Anh Nhi bị nàng dùng sức đè ép lại, Diệp Nhi dùng sức toàn lực tiến lên, như thời điểm đang chạy thi một trăm mét cuối cùng Đột nhiên,thân thể đang ép chặt của Trần Anh Nhi bỗng nhiên co bóp liên tục tới cực điểm, cơ thể đang ép chặt bỗng khuếch trương đến cực tới, một cỗ nhiệt lưu theo ngón tay hòa vào lòng bàn tay.
Diệp Nhi không dừng lại, càng nhiều nhiệt lưu từ trong cơ thể Trần Anh Nhi tỏa ra, cô cảm giác được cơ thể đang căng cứng đến cực điểm của Trần Anh Nhi đang chuẩn bị phun nhiệt lưu ra như suối phun. Thế nhưng Diệp Nhi lại không để muốn để Trần Anh Nhi như ý, không dừng tay mà chỉ ở trong cơ thể Trần Anh Nhi động, ngón cái còn đặt ở đầu hai cánh hoa trong bãi cỏ rậm rạp của Trần Anh Nhi mà lay động.
Trần Anh Nhi ở trên giường bắt đầu giãy dụa, nhưng không tới một phút thời gian , thì cơ thể bỗng phụt ra càng nhiều nước bay dài ra.
Diệp Nhi không nghĩ tới Trần Anh Nhi thân thể nhưng lại sẽ phản ứng mãnh liệt, Trần Anh Nhi phản ứng làm nàng kích động bất ngờ.
Nàng tách hai chân Trần Anh Nhi quỳ gối trên giường, nàng dán tại Trần Anh Nhi trên người ngăn chặn Trần Anh Nhi không cho nàng có thể nhúc nhích, một bàn tay ở trong thân thể Trần Anh Nhi hung hăng đào lộng, tay kia thì đặt ở môi trên của Trần Anh Nhi rồi tách hai môi ra cho ngón giữa đưa vào Trần Anh Nhi trong miệng quấy nhiễu, hai thủ cùng nhau hoạt động
Trần Anh Nhi nằm sấp vào trên giường, ngẩng đầu lên, đầu lưỡi bị Diệp Nhi ngón tay quấy, phía dưới thân thể cũng bị nàng quấy, nàng tính cách trời sinh không chịu thua muốn phản kháng,nhưng kết quả chính là thân thể bị Diệp Nhi ép sát hồ lộng càng sâu càng ác hơn, nàng ở dưới sự ép buộc Diệp Nhi đều có cảm giác giống chính mình mà không phải chính mình.
Tan tác, chưa từng có một cơ hội để phản kháng lại đã bị bại nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa như thế. Thân thể Trần Anh Nhi sau khi phun ra từng dòng suối như bay xa ngàn dặm, trên người gần như không còn một chút khí lực nào. Nàng vô lực nằm ở trên giường, Diệp Nhi đưa ngón tay đến trước mặt Trần Anh Nhi, hỏi:"Tiểu quận chúa, đây là cái gì?" Trên ngón tay của Diệp Nhi còn dính nước nhớm nhớp , dinh dính , đưa qua đưa lại trước mặt của quận chúa.
Trần Anh không ngờ thân thể của mình lại phun ra nhiều nước như vậy , đều là do nàng đái dầm . Trên mặt hiện lên một vẻ không khỏi buồn ngủ nhưng lại vẫn lo lắng nên nói :
“Diệp Nhi, chuyện đêm nay nếu ngươi dám lộ ra nửa phần đi ra ngoài, ta...... sẽ chém đầu ngươi”
694
1
3 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
